Gia đình năm 1960 ở Hà Nội

Gia đình năm 1960 ở Hà Nội
Gia đình chụp kỉ niệm ở Hiệu ảnh Quốc tế Bờ Hồ, Hà Nội, năm 1960. (Từ trái qua, hàng trước: Hữu Nghị, Thành Công, Kiến Quốc, Hạnh Phúc. Hàng sau: Kháng Chiến, Cha, Thắng Lợi, Yên Hồng và Mẹ bế Việt Trung).

Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

Hai cầu thủ "nhí" của gia đình 99 những năm 80 (TTC)




Hai đứa đi Đồ Sơn cùng Bà.
Có những kỷ niệm không bao giờ quên được tại ngôi nhà yêu quý của chúng ta - 99 Trần Hưng Đạo. Những năm này, chỉ mới có "tam đại đồng đường" thôi (ba thế hệ sống trong một ngôi nhà "biệt thự")! Bà Hưng, các con Bà và các cháu Bà.

Trong số cháu lúc đó, có hai cháu trai là Tí Bủm (Hùng) và Dính là Bà Hưng "chăm chú" nhiều hơn, vì Dính thì bố đi "làm cách mạng" ở Tiệp, cón Tí Bủm thì "ghẻ lở" nặng quá !!!

Trong nhà có bác Quốc, lúc này cũng còn "rộng cẳng", nên hay tập trung chú ý vào hai cu cậu này hơn cả. Kỉ niêm vui nhất của bác Quốc với hai cu cạu này là "tổ chức" một trận giao hữu "bóng đá mini" ngay trong sân nhà .



  Đây là hình ảnh độ tuổi của hai cầu thủ nhí này.
  Một bên là Dính, một bên là Tí Bủm, tất nhiên
  trọng tài phải là bác Quốc rồi.

  Hai cu cậu cũng "ganh đua" ra phết. Nhưng có
  lẽ Dính chơi hay hơn, sức cũng "đô" hơn Hùng.
  Vì lúc đó cô Phúc và Dính "rủng rỉnh" lắm, có
  "viện trợ" nhiều từ bố Sắc, nên Dính thường
  xuyên được ăn món gan áp chảo, nấu thơm
  phức cả sân.


Dường như trọng tài thấy Tí Bủm ở vào thế "bất lợi", trong khi Dính đã dẫn được bóng trong chân tiến về khung thành của Bủm... Bất ngờ "ông" trọng tài ôm chặt lấy cu
Dính !!! Vậy là Tí Bủm tranh thủ "cướp" ngay bóng, chạy "một mạch", đá vào gôn Dính.



Dính chỉ còn cách "lăn ra sân" và "giãy đàng đạch",
khóc thét lên "giận hờn", nghẹn ngào trong tiếng nói:
- Ứ chơi với bác Quốc đâu! Tại bác Quốc, cháu không chịu đâu!
Còn Tí Bủm - người "thắng cuộc" do "ăn may", thì ngồi cười ngặt nghẽo, được bác Quốc nắm tay dơ lên, tuyên bố là người thắng cuộc !
Sau khi Dính nín khóc, bác Quốc cười và tuyên bố lại:
- Hôm nay hai đội đá hòa, không ai thắng ai cả !
Lúc đó Dính mới chịu và vẻ mặt tươi hơn khi ngồi vào mâm cơm có món gan áp chảo, mời Hùng sang cùng "thường thức".

4 nhận xét:

  1. Nông nhận xét rất tinh. Ngày đó được đi tắm biển đã là hạnh phúc, với trẻ con thì cha mẹ cũng suy nghĩ đơn giản "chim bé bằng tí ấy mà, cho cởi truồng cũng được". Anh Zính còn xịn vì có áo yếm mẹ Phúc may (nhưng vẫn hở chim); còn anh Hùng thì No underwaer.
    Nhìn lại kỉ niệm ngày ấy hay thật.
    Mý luôn bắt bọ Q kể lại chuyện anh Zính bị đưa lên đồn 10 CA phường. Sẽ kể lại cho các cháu nghe.

    Trả lờiXóa
  2. Ông Bùi Đức (thủ môn quốc gia, từng là lính Lục quân VN của cha) mỗi lần về 99 hay gọi Hùng, Zính là cánh "chỉm hơ". Tức là hở...

    Trả lờiXóa
  3. Bác Quốc hay thiên vị cho Hùng vì Hùng nhỏ hơn Dính 1 tuổi.Trẻ con bao giờ cũng nhìn nhận sự việc rất công bằng.Có điều ở Vn trẻ con thường bị người lớn áp đặt nên bắt buộc phải ngậm ngùi chấp nhận sự bất công :(.Ở châu Âu,người lớn rất tôn trọng ý kiến của trẻ con,khuyến khích trẻ con có ý thức tự lập từ bé.

    Trả lờiXóa

Nếu bạn không đăng kí mà muốn có comment thì sau khi viết nhận xét (nhớ đọc lại 1 lượt) và điền tên (hoặc nickname) của mình, rồi click vào mục "Ẩn danh" ("Chọn 1 nhận dang" ở phía dưới). Sau đó gửi nhận xét.