Hùng trèo lên cây tràm bông vàng trước cửa nhà cấp 4 ở Sông Bé, 1990. |
Hè 1988, bác Quốc đi Đức về. Hè 1989 có Hội nghị Tin học tại TpHCM đã đưa Zính bay cùng vào thăm Hùng. Mấy ngày đầu, Zính tá túc tại nhà bác Triết ở 110 Trần Huy Liệu. Chiều thứ bảy mượn được xe máy bác Triết, chở Zính, đi theo xe bố Công qua Bình Thạnh, qua cầu đường sắt Bình Lợi, theo đường 13 lên Thủ Dầu Một. Nhớ mãi cầu Bình Lợi lát gỗ dọc, đi rất dễ trượt bánh, không dám phi số cao mà phải ghì tay lái (y như qua cầu Việt Trì). Qua đoạn giờ là trạm thu phí thì rẽ trái tới thị trấn Lái Thiêu.
Hai tên gặp nhau sướng lắm. Còn nhớ Vượng được phân mấy gian nhà cấp 4, ở xóm xung quanh đầy những khóm tầm vông, đi quá tí nữa thì ra phố. Suốt tối thứ bảy, 2 tên chơi với nhau. Đến giờ ngủ thì ôm nhau trên giường. Sáng sau dậy lại chơi quanh xóm. Hùng dẫn Zính đi giới thiệu với cánh bạn mới cùng khu tập thể.
Cơm nước trưa xong, nghỉ ngơi, 3g chiều, bác Quốc phải đưa Zính về Tp. Hùng biết phải chia tay nên buồn lắm, nhất quyết không muốn cho đi. Bác Quốc nói thế nào cũng không nghe. Khi Zính ngồi sau xe rồi, nổ máy, Hùng cứ chạy theo sau, khóc rống lên: "Cho Zinh ở lại cơ!". Bố Công phải chạy theo giữ lại. Thương cháu lắm nhưng cũng phải đưa Zính về, kẻo muộn.
Mấy hôm sau, bố Công chở Hùng lên chơi. Hùng ngày đó thích chơi lửa, cứ lấy diêm và giấy ra đốt ở góc nhà. Nhà bác Triết ngày đó ẩm thấp, lụp xụp, chỉ sợ cháy. Vừa thấy ông cháu đốt ở đầu này, la mắng; quay đi đã thấy ông ta xì xoẹt ở góc kia.
Chả hiều Zính, Hùng còn nhớ?