Việc
xây dựng Quân đội Nhân dân Việt Nam là một quá trình lâu dài và gian khổ, từ
không đến có, từ ít đến nhiều, từ yếu đến mạnh… Là một cựu học viên khóa 6 Trường
Lục quân Việt Nam - nhà trường chính quy đầu tiên đào tạo cán bộ quân đội của
Nhà nước Việt Nam non trẻ - tôi muốn ghi lại một kỷ niệm với Thiếu tướng Chính
uỷ Trần Tử Bình trong việc góp phần xây dựng kỷ luật quân đội cách mạng.
Nơi lưu giữ những kỉ niệm của ông bà, cha mẹ, tới thế hệ con, cháu... và của từng gia đình nhỏ; Nơi trao đổi tâm tư, tình cảm, gìn giữ nề nếp, gia phong, truyền thống tốt đẹp của cha mẹ, gia đình.
Gia đình năm 1960 ở Hà Nội
Thứ Tư, 11 tháng 4, 2012
NHỮNG NGÀY CÙNG CÔNG TÁC VỚI ANH TRẦN TỬ BÌNH
Ghi theo lời kể của Thiếu tướng Lê
Chiêu
Anh Thy
Một
chiều tháng 8 năm 2003, hai anh em tôi tìm đến nhà Thiếu tướng Lê Chiêu. Ông sống ở Khu tập thể
quân đội 16A Lý Nam Đế, Hà Nội. Bấm chuông hồi lâu mà không thấy ai ra mở cửa.
Đánh liều đẩy cửa vào thì thấy phòng khách vắng bóng người; tận phòng trong,
thấy một cụ già nằm trên giường. Hai anh em chào to:
-
Chào chú Lê Chiêu. - Ai đấy? – Ông hỏi.
- Chúng cháu là con bố Trần Tử Bình, lại thăm chú đây.
- Thế à? – Ông mệt mỏi mở mắt và cố gượng dậy.
Câu chuyện giữa chúng tôi được bắt đầu... Khi gợi lại chuyện cũ, trí nhớ của ông dần được hồi phục. Ông chậm rãi kể lại…
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)