Ngày 19-1-2014, trước khi đi sang Thailand một ngày, Công có lại thăm nhà Cô Hà Giang (Bác Trần Xuân Độ), như mọi năm.
Năm nay Cô đã sang tuổi 96. Sức khỏe có dấu hiệu "le lói ngọn đèn dầu" rồi !!! Biểu hiện: cách đó 10 ngày, cô phải nhập viện vì mệt ! Bác sỹ nhận định: "cụ chả có bệnh tật gì hết, đây là biểu hiện của tuổi 96 thôi !". Truyền đạm, nằm 7 ngày và ra về !!!
Cô không còn tỉnh táo như năm trước đến thăm Cô nữa, hay quên - nói trước quên sau !
Nhưng khi được gợi chuyện, thì trí nhớ lại "le lói" quay lại. Cô hỏi thăm gia đình chị cả (Chị Hồng), biết chị Hồng đã sang tuổi 70, Cô nói "sao nhanh thê à ???" - Công nói: "thế bà sang tuổi 96 rồi, thì là nhanh hay chậm ?" - Cô cười và nói : "Ừ nhỉ !".
Bác Độ và Cô Hà Giang là những người bạn rất thân tình của Cha Mẹ. Ngoài ra, riêng Công còn phải mang ơn hai Bác, khi sống với hai Bác một năm tại Bình Nhưỡng (1962). Nên coi hai bác như Cha Mẹ mình.
Có một chi tiết rất vui là: khi biếu Cô tiền ăn Tết, Cô giở ra đếm rất cẩn thận và không sai tí nào. Chị Lượng (con riêng của Bác Đô) nói: "bây giờ già rồi, rất thích đếm tiền, xem còn bao nhiêu".
Thế là Công trêu Cô: "cháu còn thích đếm tiền hơn cả Bà cơ !", Cô cười ... , vậy là vẫn con chút minh mẫn đấy chứ !!!
Mong sao Cô sống được 100 tuổi !
Rất tiếc là hôm đó đi lại không mang cái máy ảnh, nên không có ảnh cho blog này !