Đến thăm cô Lan Anh (vợ chú Anh Bảo) rất thân với mẹ tôi ở 38 Trần Phú. Em Hiền ra mở cửa, vẫn nhận ra ông anh dù mấy chục năm chả gặp nhau.
Hai cô cháu. |
Vừa định mở máy ảnh tác nghiệp thì mới biết đã quên béng ở quán Dami, 25 Trần Bình Trọng. Phi vội về quán. Dọc đường lẩm bẩm: Cầu Trời phù hộ cho không bị thằng tham nào lấy mất. Đến nơi thì cô chủ quán, vợ bạn Thái Khoai Việt, nhoẻn miệng: "Em cất ngay cho anh rồi". May chưa!
Cô Lan Anh rất mừng vì có con bà chị đến thăm. Khi mẹ mình là Bí thư Phụ nữ Phú Thọ (năm 1948) thì cô là Phó bí thư. Hai chị em rất quý nhau. Còn nhớ cô chú từng tặng cha mẹ tấm ảnh chụp nhỏ bằng 2 đầu ngón tay mà mình vẫn giữ.
Chú Anh Bảo là Cục trưởng Cục TTLL (1962-64) thay cụ Hoàng Đạo Thúy. Năm 1965 khi chú vào chiến trường B thì hy sinh. Mẹ mình rất thương cô phải vất vả nuôi 3 con thơ dại.
Phải nửa thế kỷ mới gặp lại cô nhưng tình cảm vẫn như ngày mình còn bé lắm. Cô nhớ từng anh chị em trong nhà mình. Năm nay cô đã 89 mà chả hề quên chuyện của 70 năm trước. Sau này, mỗi lần có bạn từ trong Thành ra, bọn cô gặp nhau vui lắm, ôm chầm lấy nhau, hôn nhau. Mấy bà cán bộ khó tính thì coi các cô là "bọn "tạch tạch xè" mới có những trò thế. Còn mẹ cháu là bà chị lớn tuổi thì rất thông cảm".
Cô không quên cả tình hàng xóm với nhà chú Đỗ Trình - cô Thoa, chú Đỗ Đức Kiên - cô Thùy, bác Vượng, bác Sum, chú Nam Hà, bác Chánh...
Một kỷ niệm quý!
Cô Lan Anh rất mừng vì có con bà chị đến thăm. Khi mẹ mình là Bí thư Phụ nữ Phú Thọ (năm 1948) thì cô là Phó bí thư. Hai chị em rất quý nhau. Còn nhớ cô chú từng tặng cha mẹ tấm ảnh chụp nhỏ bằng 2 đầu ngón tay mà mình vẫn giữ.
Chú Anh Bảo là Cục trưởng Cục TTLL (1962-64) thay cụ Hoàng Đạo Thúy. Năm 1965 khi chú vào chiến trường B thì hy sinh. Mẹ mình rất thương cô phải vất vả nuôi 3 con thơ dại.
Phải nửa thế kỷ mới gặp lại cô nhưng tình cảm vẫn như ngày mình còn bé lắm. Cô nhớ từng anh chị em trong nhà mình. Năm nay cô đã 89 mà chả hề quên chuyện của 70 năm trước. Sau này, mỗi lần có bạn từ trong Thành ra, bọn cô gặp nhau vui lắm, ôm chầm lấy nhau, hôn nhau. Mấy bà cán bộ khó tính thì coi các cô là "bọn "tạch tạch xè" mới có những trò thế. Còn mẹ cháu là bà chị lớn tuổi thì rất thông cảm".
Cô không quên cả tình hàng xóm với nhà chú Đỗ Trình - cô Thoa, chú Đỗ Đức Kiên - cô Thùy, bác Vượng, bác Sum, chú Nam Hà, bác Chánh...
Một kỷ niệm quý!