Thật vui khi được các em học trò lớp Vô tuyến 14 (tốt ngiệp 1984) báo, sẽ tổ chức họp mặt lớp Vô tuyến 14 tại Ks Đầm Vạc (của Tỉnh ủy Vĩnh Phúc). Với tôi, kỉ niệm của nửa thế kỷ trước tràn về.
|
Cổng vào Tỉnh ủy ngày xưa, nay là cơ quan CA tỉnh. |
|
Bờ Đầm Vạc, phía sau đồi Tỉnh ủy, về chiều. |
|
Đầm phía nhìn về Vĩnh Tường, bị con đường mới
làm xẻ đôi, mất đi vẻ đẹp của cái đầm xưa. |
|
Ngồi ban công Ks Đầm Vạc. |
|
Nơi này là dãy nhà cấp 4 gia đình ta đã ở. |
|
Có con đường mang tên Kim Ngọc. Chú đã được
minh oan sau nhiều năm. |
Ngày 5/8/1964, giặc Mỹ tấn công ra miền Bắc. HN, HP... các thành phố lớn cùng nhà máy, xí nghiệp là mục tiêu đánh phá. Cha mẹ tôi chả thân tình với cô chú Kim Ngọc, bí thư Tỉnh ủy Vĩnh Phúc, từ ngày còn hoạt động bí mật. Các cụ nghĩ ngay đến việc gửi con cái lên Vĩnh Yên, nhờ Tỉnh ủy Vĩnh Phúc. (Chỉ xa HN có 60km, nhưng các cụ nghĩ đơn giản thế là đã xa HN rồi). Chú Kim Ngọc nhận lời ngay.
Đấy là đầu 1965. Cả đồi Tỉnh ủy ngày ấy cây cối xanh um cây như bây giờ.
Gia đình được bố trí ở dãy nhà cấp 4, lợp ngói, ngay sườn đồi phía sau nhìn xuống Đầm Vạc. Bà Tâm đi cùng tôi, Thành Công, Hữu Nghị, Hạnh Phúc. Khi lên gặp cả gia đình bác Văn - có Hạnh Phúc, Biên, Nam cùng bà Thiều.
Ngày ngày chúng tôi ra Vĩnh Yên học, trưa về nhà đã có cơm do bà Tâm nấu. Có việc gì cần là ra tầu hỏa đi về HN. Với trẻ con thành thị chúng tôi thì đấy là cái gì rất lớn, rất lạ, mình được tự lập... (Khi ấy tôi mới 13 tuổi).
... Sau này khi sáp nhập thành tỉnh Vĩnh Phú thì những năm 80 khu Tỉnh ủy được dùng làm nhà nghỉ TW, đón các cụ lão thành lên nghỉ. Mẹ tôi từng được mời lên đây.
Ngày ấy tôi đã là giáo viên của trường Quân sự. Nhớ có buổi tối, tôi mời anh Lê Khôi, anh Ngân và bạn bè bộ môn ra thăm cụ. Nhìn con cháu trưởng thành, bà vui lắm.
Đấy là những kỉ niệm khó quên. Cảm ơn các em học viên Vô tuyến 14 đã cho tôi sống lại tuổi thơ!