Tôi rất cảm động khi đọc bài của Kiều Mai Sơn viết về cô Lê Thị Lịch,
vì khi chắp nối với ký ức, tôi biết cụ thể hơn về quan hệ bạn bè, đồng chí và anh em của cha mẹ với vợ chồng chú Lê Dung, cô Lê Thị Lịch.
Năm 1958 tôi được cha mẹ đưa đến nhà số 5 Lê Phụng Hiểu, gần Bảo tàng cách mạng thăm gia đình chú Lê dung, cô Lê Thị Lịch.Trong lần gặp ấy cha xưng là anh, gọi cô Lịch là cô; còn cô Lịch xưng em, gọi cha là anh rất thân tình. Tôi có nhớ cô chú lúc đó có một con trai còn nhỏ, giống bố như lột. Cha mẹ tôi gọi em là "Ông Lê Dung con". Cả hai gia đình đều thích thú với cái tên ngộ nghĩnh đó.
Năm 1958 tôi được cha mẹ đưa đến nhà số 5 Lê Phụng Hiểu, gần Bảo tàng cách mạng thăm gia đình chú Lê dung, cô Lê Thị Lịch.Trong lần gặp ấy cha xưng là anh, gọi cô Lịch là cô; còn cô Lịch xưng em, gọi cha là anh rất thân tình. Tôi có nhớ cô chú lúc đó có một con trai còn nhỏ, giống bố như lột. Cha mẹ tôi gọi em là "Ông Lê Dung con". Cả hai gia đình đều thích thú với cái tên ngộ nghĩnh đó.