Chú Khai, bác Mỹ xuống mộ cha ở Văn Điển, 1970. |
Chú Khai là dân Hưng Yên. Không chỉ cô chú mà cả chú Địch (em trai, công tác ở TCHC) rất quý mến cha, coi cha như ông anh lớn.
Ngày cha mất, chú hay
đến thăm mẹ. Đám giỗ nào của cha mà mẹ vắng nhà, chú cũng cùng chúng tôi xuống
Văn Điển thắp hương cho ông anh.
Chú là Phó ban Tổ chức
TW nhưng rất giản dị. Anh Nguyễn Chiến con chú giống bố nhất, cả trong tính
cách lẫn quan hệ. Anh sống chân thành, dám bảo vệ lẽ phải. Tháng 10/2009, anh em
rủ nhau lên quê bác Chu Văn Tấn. Việc chung của trường Trỗi, anh rất ủng hộ tôi.
Nguyễn Thắng học cùng
anh Lợi nhưng khá thân với tôi. Anh cùng tôi đi thực tập sinh ở Dreden, cùng đi
quét tầu rồi cùng lắp ráp bảng điện tử điều khiển kiếm tiền.
Chú Khai mất tháng
10/1986, trước khi chúng tôi đi Đức. Nghe tin, tôi chở mẹ đến ngay nhà ở Phan
Đình Phùng chia buồn với cô và gia đình.