Ngày 9/8 này, đúng 10 năm chú mất.
Gia đình chú có quan hệ thân thiết với cha mẹ chúng ta. Đầu những năm 1940, bà Hằng là Z.T (giao thông) của ông Hoàng Văn Thụ với ông Trần Tử Bình (ngày mới từ Côn Đảo về bị quản thúc ở Bình Lục, Hà Nam). Những năm 1947, 48, cô chú là hàng xóm của cha mẹ ta ở cơ quan Tổng Tư lệnh trên Việt Bắc. Ngày đó mẹ bị viêm màng não, anh Chiến còn được bà Hằng cho bú nhờ.
Từ năm 1974, khi chú Độ từ B2 ra thì chuyển nhà về 97 Trần Hưng Đạo. Cô chú là hàng xóm của nhà 99 suốt đến giờ. Chú được trao tặng Huân chương HCM từ 1986. Một lần hỏi thăm biết cha chỉ được truy tặng Huân chương Độc lập hạng Nhất sau khi mất, chú bảo: "Cha các cháu là bậc đàn anh của chú, ông ấy phải được HCM. Các cháu nên hỏi cơ quan chủ quản cuối cùng...". Lần đó đề đạt với Bộ Ngoại giao thì đầu năm 2001 họ trao huân chương cho gia đình.
Sinh thời, ngày còn khỏe, năm nào chú cũng vào Nam, sống lại "không khí ngày xưa". Chiến - Quốc hay được tháp tùng chú đi thăm thú bạn bè. Những chuyến đi ấy học hỏi được bao điều.
Ngày chú mất, Quốc thay mặt anh em ta ở phía Nam ra dự tang lễ. Vậy mà đã 10 năm. Nhanh quá!
Trên Bantroi5 bắt đầu đăng bài viết về ông Độ và bà Hằng. Mời nhà ta đón xem!
Nơi lưu giữ những kỉ niệm của ông bà, cha mẹ, tới thế hệ con, cháu... và của từng gia đình nhỏ; Nơi trao đổi tâm tư, tình cảm, gìn giữ nề nếp, gia phong, truyền thống tốt đẹp của cha mẹ, gia đình.
Gia đình năm 1960 ở Hà Nội
Chủ Nhật, 5 tháng 8, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Ngày cô Phúc ra trường, khó xin việc, bà đã sang ông Độ nhờ vả. Ông viết thư giới thiệu về DIHAVINA, trụ sở ngay nhà thờ Tin lành cũ ở gần Nhà hát Lớn Tp. Cô Phúc gắn bó cho tới khi đi xuất khảu lao động ở Tiệp.
Trả lờiXóaChú Lê Toàn Thư cũng nói vậy khi biết cha chưa được tặng huân chương HCM.
Trả lờiXóa