Ông 92 nhưng rất minh mẫn. |
Cuốn hồi ký của ông. |
Hai ông cháu ngồi nói chuyện từ 10h đến 11h30 thì đến giờ ăn cơm của ông. Trước khi ra về ông còn tặng Sơn cuốn Hồi ký. (Chắc ông còn cuốn nữa, mọi người rất mong chờ!).
Khi Sơn nói là nhờ chú Kiến Quốc giới thiệu, ông cười sảng khoái.
Mong ông sống khỏe mạnh thêm nhiều năm nữa, hy vọng để cháu qua khai thác chuyện của ông được nhiều thêm.
(Ông Nghĩa gặp ông Trần Tử Bình trong tù Hỏa Lò năm 1944. Vì cùng là dân Công giáo và cùng hoạt động trong ban lãnh đạo của tù chính trị nên thân nhau. Sau ngày Nhật đảo chính Pháp 9/3/1945, ông Nghĩa thay mặt tù chính trị liên lạc với Cầm Văn Dung, thủ lĩnh tù thường phạm, tổ chức cùng vượt tù. Ông Nghĩa bảo vệ tử tù Trần Đăng Ninh trèo tường chót lọt, nhưng sau đó đường này bị lộ. Hai ngày sau, ông Bình tổ chức cho hơn 100 tù chính trị chui cống ra ngoài. Đến tháng 8/1945, 2 anh em gặp lại nhau khi cùng tham gia lãnh đạo Tổng khởi nghĩa ở HN.
Anh chị em nhà ta là chỗ thân tình, qua lại, thăm hỏi, động viên ông. Cuộc đời có những ngang trái nhưng ông sống rất nghị lực, vững vàng và làm đúng theo chữ NHẪN mà ông Văn đã truyền đạt cho cán bộ, chiến sĩ thân cận).
Anh chị em nhà ta là chỗ thân tình, qua lại, thăm hỏi, động viên ông. Cuộc đời có những ngang trái nhưng ông sống rất nghị lực, vững vàng và làm đúng theo chữ NHẪN mà ông Văn đã truyền đạt cho cán bộ, chiến sĩ thân cận).
Chúc ông Nghĩa luôn khỏe và ghi lại nhiều chuyện hay cho đời.
Trả lờiXóa