Tôi
có vinh dự được làm phiên dịch tiếng Anh cho hai vị đại sứ Nguyễn Khang và Trần
Tử Bình. Hai người từng tham gia lãnh đạo giành chính quyền ở Hà Nội, tháng 8
năm 1945.
Năm
1957, đồng chí Nguyễn Khang được cử làm Đại sứ Việt Nam ở Trung Quốc. Lúc đó,
Việt Nam mới có vài đại sứ ở nước ngoài. Vị trí đại sứ ở Liên Xô và Trung Quốc
quan trọng bậc nhất, phải là Uỷ viên Trung ương Đảng. Đồng chí Nguyễn Khang
được trong nước và quốc tế kính trọng nhưng đồng chí thường tâm sự với anh em
là không quen công tác ngoại giao nên không đóng góp được như ý muốn. Đồng chí
đề đạt nguyện vọng với Trung ương để được về công tác trong nước. Hai năm sau anh
được trở về môi trường quen thuộc và tiếp tục đóng góp cho sự nghiệp cách mạng.
Năm
1959, đồng chí Trần Tử Bình sang thay. Với tác phong năng nổ sẵn có, là một
trong 11 vị tướng được phong đầu tiên ở nước ta và từng quen biết địa bàn Trung
Quốc, đồng chí nhanh chóng phát huy năng lực của các cán bộ Đại sứ quán, triển
khai công tác ngoại giao. Lúc đó tôi hết hạn 3 năm công tác, nhớ nhà và rất
khát khao được về nước làm việc như các đồng chí khác. Bộ Ngoại giao cũng sẵn
sàng cử người sang thay. Nhưng đồng chí Trần Tử Bình quyết định giữ tôi ở lại
làm phiên dịch tiếng Anh thêm một nhiệm kỳ nữa và thường kéo tôi đi theo trong
các cuộc tiếp xúc đối ngoại. Tôi phấn đấu học tập, công tác và được kết nạp
Đảng.
Đồng
chí Trần Tử Bình nghiêm khắc, gương mẫu trong công tác nhưng rất gần gũi và
thương yêu cán bộ. Trong công tác, đồng chí được Chính phủ Trung Quốc và Ngoại
giao đoàn Bắc Kinh nể trọng. Trong sinh hoạt nội bộ thì được anh em quý mến.
Đồng chí thường cùng anh em lao động trong vườn, trồng táo, bón phân, nhổ cỏ.
Khi vui đồng chí kể chuyện khi còn nhỏ học Trường dòng, nhắc lại vài câu Kinh
Thánh bằng tiếng La-tinh. Nhưng có lẽ do bản chất khiêm tốn, hiếm khi thấy đồng
chí kể chuyện thời hoạt động cách mạng và trong quân ngũ.
Dần
dần chúng tôi cũng được biết chuyện hai vị đại sứ đều đã tham gia lãnh đạo Cách
mạng Tháng Tám 1945 tại Hà Nội.
Thực
hiện chủ trương của Đảng và Bác Hồ, nhất là chỉ thị "Nhật - Pháp bắn nhau
và hành động của chúng ta", ngày 18 tháng 8 năm 1945, đồng chí Nguyễn
Khang, Chủ tịch Uỷ ban khởi nghĩa và đồng chí Trần Tử Bình, thường vụ Xứ uỷ phụ
trách quân sự, đã quyết định khởi nghĩa giành chính quyền ở Hà Nội. Quyết định
đó rất đúng thời cơ, ngay khi được tin phát xít Nhật đưa Nguyễn Xuân Chữ, lãnh
tụ Đại Việt từ Singapore về thay Khâm sai đại thần Phan Kế Toại đã từ nhiệm đêm
17 tháng 8.
Ngày
19 tháng 8, khi lá cờ đỏ sao vàng xuất hiện trước mặt tiền Nhà hát Lớn, dưới sự
lãnh đạo của Đảng, quần chúng kéo đến Phủ Khâm sai (12 Ngô Quyền). Ngay khi
cánh cổng lớn được mở ra, đồng chí Trần Tử Bình đã xông lên, ra lệnh cho tự vệ
bắt Nguyễn Xuân Chữ đưa về An toàn khu của Xứ ủy ở làng Vạn Phúc, Hà Đông. Sau
đó hai đồng chí Nguyễn Khang và Trần Tử Bình đã dùng tổng đài điện thoại trong
Phủ Khâm sai ra lệnh cho chính quyền tay sai ở các tỉnh, huyện "Phải trao
quyền ngay cho Việt Minh!".
Đêm
19, rạng sáng 20 tháng 8 năm 1945, Xứ uỷ quyết định thành lập chính quyền - Uỷ
ban Nhân dân Cách mạng Bắc Bộ và cử đồng chí Nguyễn Khang làm Chủ tịch, đặt trụ
sở ở Phủ Khâm sai (Bắc Bộ Phủ). Đồng chí Trần Tử Bình tiếp tục hỗ trợ chỉ đạo
các cuộc khởi nghĩa ở Hải Phòng, Hà Đông. Cuộc khởi nghĩa thành công ở Hà Nội đã
nhanh chóng thúc đẩy các địa phương nổi
dậy giành chính quyền và đưa Cách mạng tới thắng lợi trong cả nước…
Trong
những năm đầu, ngành ngoại giao nói chung và Đại sứ quán Việt Nam tại Trung
Quốc nói riêng, được vinh dự đón tiếp hai nhà lãnh đạo Cách mạng Tháng Tám. Hai
vị đại sứ để lại những tấm gương sáng về tinh thần phục vụ cách mạng, phục vụ
nhân dân. Đến nay, nhiều cán bộ và nhân viên ngoại giao còn nhắc tới những ngày
cùng công tác trong sáng và tốt đẹp đó.
P.N
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu bạn không đăng kí mà muốn có comment thì sau khi viết nhận xét (nhớ đọc lại 1 lượt) và điền tên (hoặc nickname) của mình, rồi click vào mục "Ẩn danh" ("Chọn 1 nhận dang" ở phía dưới). Sau đó gửi nhận xét.