Tình
cờ dọn nhà, lục lọi đống tư liệu cũ, thấy tờ Tiền Phong in ngày
3/8/1999. Trong trang 7 có góc in những sáng tác văn học "Tầm nhìn thế
kỷ", thấy bài "Gĩa từ tuổi thơ" của cháu Trần Minh Phương,con gái Việt
Trung. Đã 11 năm rồi! Giờ Phương đã là mẹ. Nhanh quá! Xin đăng lại để
bác Ngân, bác Quang, chú Thắng ở xa nhớ về 1 thời!
Giã từ tuổi thơ
Gửi X.
Ta lãng quên, người lãng quên
Tiếc gì cái thuở êm đềm ngày xưa!
Cũng tương tư, cũng đợi chờ
Mà bây giờ cũng hững hờ thế thôi
Nắng kia đốt héo mảnh trời
Còn ta xin đốt một thời vu vơ!
Đốt những mực, đốt những thơ
Đốt hư ảnh, đốt ước mơ hão huyền
Chỉ xin giữ sợi tơ duyên
Ép trang trắng thành miền nhớ thương
Đêm về mơ giữa trăng sương
Sớm mai thức dậy bình thường như ai.
6/1999
Cháu
yêu văn học, thích làm thơ; hơn nữa có chú Hữu Việt làm ở Tiền Phong
nên càng có điều kiện gửi bài. Tuy vậy, chú Việt nói, con này có tài
năng thực sự, nếu... Vậy mà cháu lại học Ngoại thương, rồi làm cho 1
ngân hàng TMCP. Ra HN, gặp cháu, đùa: "Phương còn làm thơ?". Cháu trả
lời: "Yêu thì vẫn yêu nhưng bận quá, bác à! Công việc cuốn hút, chả còn
thời gian để thư giãn, đề làm thơ".
Ôi, thời gian và cuộc sống!
Vừa được ba Trung thông báo: Đây là bài thơ Phương viết cho anh Hùng (nhà bác Vượng). Anh em có những tâm tư gì đó trao đổi với nhau. Hay thật, trẻ con nhà 99!
Trả lờiXóa