Chú Nguyễn Trọng Vĩnh là đại sứ ở TQ từ 1974 đến 1989. Đến thăm chú tại 1 nhà nhỏ ở trong làng Kim Liên, tặng cuốn "Trần Tử Bình, từ Phú Riềng đỏ đến mùa Thu Hà Nội...", chú bảo: Cha cháu là đại sứ vào loại lâu nhất - 8 năm, đúng lúc căng thẳng của Cách mạng văn hóa và căng thẳng trên chiến trường; còn chú lâu hơn, những 15 năm, lúc căng thẳng về quan hệ giữa 2 Đảng, 2 nước".
Cô Ban thân tình với mẹ từ ngày cùng đi học Bổ túc Công Nông cuối năm 1960. Lúc đó Phúc cũng đến trường ở cùng với mẹ, Trung và cô Tâm. Cô
Ban vào Bệnh viện C đẻ Dũng con út cùng lúc mẹ sinh
Trung. Có thời gian cô bị thần kinh.
Ngày mẹ mất, cô Ban và chú đi bộ từ Nguyễn Gia Thiều sang 99, thắp hương cho mẹ. Tình bạn của cha mẹ với cô chú cũng là tình cảm đẹp.
Theo gợi ý của Phúc, anh đưa trước bài phỏng vấn của Báo Người Cao Tuổi với chú Vĩnh, năm nay đã 96 mà rất tỉnh táo. Cô Ban đã mất nhưng ở xa nên nhà ta không biết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Nếu bạn không đăng kí mà muốn có comment thì sau khi viết nhận xét (nhớ đọc lại 1 lượt) và điền tên (hoặc nickname) của mình, rồi click vào mục "Ẩn danh" ("Chọn 1 nhận dang" ở phía dưới). Sau đó gửi nhận xét.