Vốn là đảng viên Quốc dân Đảng, theo cụ Nguyễn Thái Học. Trưởng thành từ công nhân Hải Phòng, cụ là đồng hương Bình Lục với cha tôi, thân nhau từ ngày nằm Côn Đảo. Cụ bị đày tới 1945 và được đón về sau cách mạng thành công. Cụ về là bí thư Bà Rịa. Năm 1948, từng là Chính ủy mà Trung tướng Nguyễn Bình (gốc Quốc dân Đảng) là Tư lệnh Khu 7.
Khi cha là đại sứ ở Bắc Kinh thì cụ là đại sứ ở Triều Tiên. Vì xa gia đình, mẹ cho Thành Công sang sống với cha. Vì thương vợ chồng ông bạn già Xuân Độ, Hà Giang không có con nên cha cho Công sang Bình Nhưỡng sống 1 thời gian với cụ.
Quan hệ 2 gia đình thân thiết. Hai bác coi chúng tôi như con cháu trong nhà. Tới năm cụ 103 tuổi (năm 1997) cụ mới đi. Cô Hà Giang giờ vẫn sống với con riêng của cụ ở Q1, TpHCM.
Trên Quân sử VN có bài về cụ.
Nơi lưu giữ những kỉ niệm của ông bà, cha mẹ, tới thế hệ con, cháu... và của từng gia đình nhỏ; Nơi trao đổi tâm tư, tình cảm, gìn giữ nề nếp, gia phong, truyền thống tốt đẹp của cha mẹ, gia đình.
Gia đình năm 1960 ở Hà Nội
Thứ Sáu, 10 tháng 2, 2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tôi có một lần đưa mẹ tôi đến khu tập thể Bộ Ngoại giao tại Đường Thụy Khê thăm nhà bác Nguyễn VĂn Phát , phụ huynh của Nguyễn Chỉnh Huấn ,bạn của con trai Trần Kiến Quốc. , khi được biết Huấn bị bệnh nam y. Những bạn bè của của con cái đều được mẹ quan tâm , thương yêu như vậy nên các bạn chúng tôi rất gắn bó với nhà 99. Tấm lóng nhân hậu, chu đáo của mẹ là di sản tinh thân rất đáng tự hào cuỉa 8 anh, chị em ch1ung tôi.
Trả lờiXóa